VietArtValue.com - Dung dị và mến khách, quán trà nhỏ dưới gầm cầu thang khu B6, tập thể Thanh Xuân Bắc (Hà Nội), có sức hấp dẫn kỳ lạ. Khách đến quán để trốn chạy những lo toan, bộn bề của cuộc sống đời thường, để tìm và tận hưởng những phút lắng đọng, thư thái bên người bạn tri kỷ.
Mới hơn 8 giờ tối mà đoạn vỉa hè trước dãy nhà B6 đã không còn chỗ trống. Hơn chục chiếc chiếu trải ra vẫn không đủ cho những khách hàng quen thuộc. Khách đến đây thuộc đủ mọi thành phần từ sinh viên, công nhân, các cụ về hưu đến những nhà giáo, nhà khoa học.

Chiếc bàn nhỏ, vài gói kẹo lạc, ít hạt dưa, dăm bao thuốc, một siêu nước sôi và chậu luộc chén đang bốc khói nghi ngút là tất cả đồ nghề bán hàng của cụ Lư - chủ quán. Cụ tâm sự: "Uống trà là cả một khoái chiêu. Chén trà chỉ cần mùi vị khác lạ, hoặc cầm trên tay gợn bẩn thì coi như khoái chiêu đó hỏng". Bởi vậy, cụ Lư kỹ lưỡng từ việc chọn mua trà, ấm, chén đến đun nước. Cụ còn lên cả lịch uống trà: thứ hai - trà sen, thứ ba - trà nhài, thứ tư - trà cúc, thứ năm - trà thanh hương, thứ sáu - trà anh đào, thứ bảy - trà hồng đào, riêng chủ nhật có trà ngũ hương.

(Theo Khoa học & Đời sống)