Thu phôi pha
Nguyệt Trà Bút - Kiều Quốc Khánh
VietArtValue.com - Đêm Hà Nội. Bóng tối chìm đắm trong sương đêm hắt hiu, Những mái nhà phong hóa mốc thếch xoay tròn trong một điệu Xì lâu bất tận….
Mùa thu về ….khát một vòng tay Hà Nội…
Cây cơm nguội đầu ngõ nhà ngày còn bé, hôm qua có dịp đi qua thoáng những mảng vàng óng ánh sau trậnmưa cuối cơn bão miền Trung, đâu đây loáng thoáng những chiếc lá bàng bắt đầu ngả mầu ...
Thu đấy, mùa của văn thơ và âm nhạc tranh nhau để ghi lại hằng hà nỗi buồn của sinh linh man mác như mùi hương sữa vậy. Hoa sữa mùi của chia ly mùi của những cái ôm rên xiết hai nửa cuộc đời đau đáu mà hờn buông lên những ô cửa những đầu ngõ hàng trăm năm rêu phong Hà nội.
Ai đó còn đây hay rời xa Hà nội khi nào , cũng đều sở hữu chung cái nồng ẩm này của Hà thành. Hồn thu đã len lỏi vào mỗi tâm khảm người đã từng ở Hà nội và nằm lại đó in dấu một con đường một góc phố, một quán cóc liêu xiêu một tiếng rao hờ hững... mà mãi sau này khi bất chợt nó lại ùa ra bủa vây và níu kéo trở lại với những kí ức đã qua.
Hà Nội Thu, lăn tăn mặt hồ Tây soi bóng hoàng hôn ram rám, điểm hình lão già mải thu dây tiêu nhoang nhoáng rồi lại quăg lại thu . Từng những mảnh hình xếp còn lộn xộn quăg quật quanh nó từ mép đường Thanh niên sang hai bên bờ cả phần Trúc Bạch, chúng lố nhố thẹn thùng ngúng nguẩy, chúg cũng trơ lì mặc kệ kề bên làm gì cứ việc...
Thu Hà Nội kẽo kẹt hàng rong rồng rắn qua cầu Long biên oằn mình chờ hội chơi thế kỉ, hối hả hối hả tay vuốt những đồng bạc cắc ccẩn thận tuồn vào bao tượng kệ sư tiếng tầu hú kéo xa xa ... Xình xịch xình xịch....Tu u u u .... Hà nội ơi nhớ lắm một vòng tay!
Hồn thu thảo....
Bo ong ! Bo ong ! ....
Ảnh : TK 10/2009